Những bệnh thường gặp ở ngỗng trong quá trình chăn nuôi (P2)

mất:4 phút, 53 giây để đọc.

Ngỗng là loài gia cầm không những dễ nuôi mà còn cho năng suất cao. Nhưng nếu không chăm sóc đúng cách, ngỗng có thể mắc một số bệnh ngoài ý muốn. Thậm chí nếu không điều trị kịp thời có thể bùng phát thành dịch bệnh. Dưới đây là thông tin về những bệnh thường gặp ở ngỗng trong quá trình chăn nuôi.

1. Bệnh cắn lông, rỉa lông ở ngỗng

Nguyên nhân: Bệnh thường xảy ra ở các đàn ngỗng nuôi nhốt chật chội, không có sân vận động, chuồng trại ẩm ướt, thiếu ánh sáng. Nhiệt độ môi trường tăng cao đột ngột, không khí khô, ánh nắng chói chang. Hoặc do nhốt chung các con lớn bé. Hoặc do đưa các con mới về chuồng. Bệnh cũng thường xảy ra ở các đàn ngỗng đang ở lứa tuổi mọc lông vai và lông cánh.

Điều hết sức quan tâm đối với ngỗng con là thiếu rau cỏ. Ngỗng con gần như suốt ngày rất cần và thích rỉa rau. Nếu không có, buồn miệng hay nhấm rỉa lông nhau. Nhất là lúc nuôi ở chuồng chật chội, ngỗng bị đổ mồ hôi, lông lưng bết vào nhau, dính lại, ngứa ngáy khó chịu. Ban đầu chúng tự rỉa lông mình, thấy lạ miệng, tiếp tục rỉa lông ngỗng khác cho đến chảy máu. Và màu đỏ lại tăng kích thích mổ cắn ăn lông. Bệnh cũng có thể phát do những ngỗng có thói quen thích rỉa nhau.

Phòng bệnh: Cần phải kết hợp các yếu tố tổng hợp, nhất là nuôi dưỡng và chuồng trại. Điều dễ dàng, đơn giản nhất là nhanh chóng tập cho ngỗng ra sân và chăn thả ngay từ ngày tuổi thứ 7 trở đi. Phát hiện sớm các ngỗng con bị rỉa và những ngỗng có thói quen xấu đi rỉa các con khác cần cách ly ngay chúng ra khỏi đàn.

Trị bệnh: Cho ăn sunfat canxi (thạch cao). Vì trong chất này chứa 23% canxi và 18.4% lưu huỳnh. Nếu cho ăn từ 0,3 – 0,5 gam/con/ngày thì hiện tượng ăn lông chấm dứt. Cho uống nước pha 1% muối liên tục vài ngày cũng có thể dập tắt được bệnh. Cho ăn bột lông và tăng cường rau xanh. Chuồng trại cần tăng thêm chất độn hàng ngày. Bổ sung dầu cá hoặc vitamin A từ 5-10 ngày với liều 10.000-15.000 UI. Và cách nhau 15-20 ngày lặp lại 3 lần.

2. Bệnh dịch tả vịt lây sang ngỗng

Triệu chứng: Triệu trứng bệnh tích giống như ở vịt. Đặc hiệu nhất là đau mắt đỏ và sưng đầu.

Phòng bệnh: Trước hết cần cách ly đàn giống khỏi khu vực có các đàn vịt lớn hoặc đang mắc bệnh. Chuồng trại cần được tiêu độc cẩn thận trước lúc nuôi đàn giống. Những nơi có ổ dịch tả vịt thường xuyên xảy ra cần tiêm vac xin dịch tả vịt để phòng.

Trị bệnh: Khi xảy ra bệnh thì việc điều trị là kém hiệu quả. Cần tiêm ngay vắc xin dịch tả vịt vào thẳng ổ dịch. Những ngỗng mắc bệnh nặng sẽ chết (20-50%). Số còn lại trong đàn sẽ có khả năng tạo kháng thể và sẽ tồn tại. Tỷ lệ chết này phụ thuộc vào tính chất nặng nhẹ của ổ dịch.

Cần chú ý là cùng đồng thời với việc tiêm vắc xin thì công tác tẩy uế chuồng trại cần được làm nghiêm túc. Phân, nước rửa và các chất thải cần được đưa ra nơi quy định để xử lý. Các xác ngỗng chết phải được chôn sâu cùng chất sát trùng như vôi bột hoặc foocmol. Tuyệt đối cách ly người chăn nuôi. Dụng cụ chăn nuôi và chú ý chăm sóc bồi dưỡng sức khỏe cho đàn ngỗng. Bổ sung vitamin C và vitamin B vào nước uống với liều 2g/lít nước.

3. Bệnh phó thương hàn ở ngỗng

Nguyên nhân: Đặc trưng là ỉa chảy, viêm kết mạc và gầy sút. Bệnh có ở tất cả các nơi. Gây chết 70-80% đàn gia cầm non. Gia cầm lớn mắc bệnh ở thể mãn tính, làm sức đẻ trứng bị giảm sút. Chúng có thể đẻ trứng đã bị nhiễm bệnh. Nếu nhiễm nặng khi ấp phôi thai sẽ chết. Nếu nở được thì con con cũng mắc bệnh. Khi ngỗng bị quá mệt do vận chuyển, chuồng trại chật chội, độ ẩm cao, bẩn, thiếu nước uống, sự biến đổi nhiệt quá lớn sẽ phát bệnh. Sự nhiễm bệnh chủ yếu qua đường tiêu hóa. Có khi qua hô hấp, qua phối giống.

Triệu chứng:

  • Thể cấp tính: ỉa chảy, có bọt khí, viêm thanh dịch, có mủ, viêm màng kết mạc làm cho đau mắt. Cánh rủ, lông tơ, cánh khô mất láng. Bệnh kéo dài từ 1-4 ngày, gây chết đến 70%. Trong một số trường hợp bệnh ở thể quá cấp tính, chết đột ngột, không xuất hiện các triệu chứng đặc biệt.
  • Thể mãn tính: Thường thấy ở gia cầm lớn như ỉa chảy, đôi khi có máu, lông khô mất ánh. Viêm lỗ huyệt, buồng trứng. Trong thể mãn tính niêm mạc manh tràng thường bị phủ bởi lớp vàng xám dễ bóc. Túi mật sưng, đầy mật. Trong lòng ruột non chứa dịch đục, đặc, màng niêm mạc thủy thũng, thường sung huyết. Đôi khi bị phủ lớm màng như cám xám bẩn.

Phòng và trị bệnh: Dùng biomixin với liều 5-10 mg/lần, từ 2-3 lần/ngày, liên tiếp trong 5-6 ngày. Hoặc bột cloramphenicol 40-50mg/kg thể trọng pha nước từ 3-5 ngày. Không dùng trứng của các ngỗng mẹ có bệnh để ấp.

Nguồn: https://gathavuon.net

,

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.